Sunday, September 19, 2021

NHỚ MẸ



Vầng trăng rơi xuống hao gầy
Nhái ôm bẹ chuối, Nhện vây quanh tường...
Con về, thăm lại cố hương
Bờ Tre, vẫn một góc đường rêu phong...
Mẹ ơi.. đây chiếc mâm đồng...
Thời gian bôi xóa...mà không thấy người...
Khô rồi, kia lọ bình vôi
Để con têm đậm một đời chát chua...
Vách tường, vẫn uống cơn mưa...
Bao nhiêu khắc khổ cho vừa. Mẹ ơi..
Con đi cách biệt phương trời...
Mấy mươi năm tuổi - mấy mươi nỗi niềm...
Thu chiều, sương lạnh về đêm...
Vầng trăng lẻ bóng, bên thềm bỏ hoang...
Mình con nhặt mảnh trăng vàng
Kìa như chú Cuội vẫn đang khóc đời...
Con đường, bóng nhỏ chơi vơi...
Bờ sông văng vẳng, gọi hời đò ngang...
.....

Kiên Duyên 


SHARE THIS

0 comments: