Wednesday, October 2, 2019

Có bao giờ em nhớ tháng Năm...


Ấy là khi cơn mưa đêm thôi không còn rơi nữa và tháng Năm cũng nhẹ nhàng đi qua như thế.




Vẫn còn đâu đó trong hơi thở của đêm nỗi niềm khắc khoải nụ cười ai một lần lướt qua đời nhau và để lại đó một chút mà người ta gọi là "Nhớ", nhớ tháng Năm đã qua.




Tạm biệt tháng Năm.
Tạm biệt tuổi học trò.
Tạm biệt từng nhịp đập của cảm xúc khi góc sân trường vắng chỉ còn là những xác phượng buồn vương.
Tạm biệt kỷ niệm của một thời áo trắng hồn nhiên còn đầy ắp mơ mộng.




Tạm biệt tháng Năm.
Vũng Tàu anh cùng những cơn mưa đầu mùa bất chợt ùa về như nỗi nhớ em, người-con-gái-của-thanh-xuân-đã-cũ.
Vẫn là góc quen ấy, vẫn khung cảnh thân thương ấy, chỉ là vào-một-ngày-cũ ta còn ở đó với nụ cười.
Vũng Tàu tháng Năm đã là kỷ niệm.




Hoàng hôn tắt nắng, ngày mai sẽ đến chứ không quay về, những ký ức khát khao ngày ấy liệu có thể quay về hay là nó được gói gém kỹ trong một ngăn tim để khi hồi tưởng ta biết mình đã sống những ngày như thế: có em cùng nắng chiều tinh khôi & vẹn nguyên.





Vũng Tàu tháng Năm rực rỡ sắc màu của thiên nhiên, sắc phượng đỏ, sắc hoa hoàng hậu-Osaka-Bò Cạp Vàng... trên những cung đường đã hằn dấu chân một người.
Vũng Tàu tháng Năm nắng-mưa bất chợt, giống em đấy, cô gái ạ.




Ấy mà...cơn mưa cũng chẳng lạnh như người ta vẫn nói vì có lẽ có một nơi còn lạnh hơn cơn mưa trong lòng.
Ấy mà đã có người từng thích loài hoa màu vàng ấy để rồi giờ đây sắc vàng như thôi thúc kẻ lưu luyến quá khứ...




Anh đã-từng-hơn-một-lần nhặt một cánh phượng và cài lên mái tóc em...
Phượng còn đó, rơi rụng theo gió ở nơi gọi là kỷ niệm, chỉ là không-có-em...



Và anh cũng-đã-từng-hơn-một-lần nhớ em khi vô thức cúi nhặt một cánh phượng còn vương thương nhớ...




Vũng Tàu tháng Năm, gió bay muôn hướng nhưng sóng vẫn miệt mài vỗ về bờ cát.
Vũng Tàu tháng Năm có nắng có mưa, có kẻ vẫn lang thang nơi phố biển yên bình này để tìm người-dưng-ngược-lối hay là chỉ để tìm chút an yên!?




Đêm - anh viết cho em, ở một nơi-không-em hay chỉ đơn giản là cho chính bản thân anh, cho cái ngu ngơ, mỏng manh của quá khứ, để rồi một ngày nào đó mình đọc lại có thể tìm lại những khát khao, những ước mơ… để lại được sống một tháng Năm giữa một ngày tháng Sáu đã đến...



Tạm biệt tháng Năm./.

Nguồn: vungtaucity.com.vn

SHARE THIS

0 comments: