Tôi sinh ra , trong thời kỳ loạn lạc
Khi quê hương mình , tràn ngập chiến tranh
Nhà cửa , ruộng nương , đất nước điêu linh
Không chịu nổi , phải gồng mình lánh nạn
Phập phồng sống , giữa mưa bom , bão đạn
Đạn bom mà , có bầu bạn với ai
Sống hôm nay , nhưng chẳng biết ngày mai
Giờ cười nói , chặp đất đai vùi lấp
Đã chứng kiến , biết bao nhiêu trường hợp
Bà con quê mình , lần lượt ra đi
Chiến tranh mà , ai biết trước điều chi ?
Khốn khổ , bi ai còn gì để nói...
Cũng may sao , hòa bình kịp tới
Bà con vui mừng , phấn khởi về quê
Hậu quả chiến tranh , tàn phá nặng nề
Khai khẩn đất hoang , trăm bề vất vả
Cơm không có ăn , Sắn Khoai lót dạ
Tranh thủ từng giờ , không kể ngày đêm
Khắc phục khó khăn , từng bước đi lên
Đất nước hồi sinh , chuyển mình vươn tới
Rồi liên tiếp , những vụ mùa thắng lợi
Bà con quê nhà , phấn khởi mừng vui
Giặc đói từ nay , vĩnh viễn đẩy lui
Đánh giặc dốt , muôn người ủng hộ
Đất nước đi lên , bắt đầu từ đó
Đến hôm nay , đã rạng rỡ non sông
Dân tộc ta , là dòng máu lạc hồng
Qua bốn ngàn năm , kiên trung bất khuất
Con cháu chúng ta , những người tiếp bước
Dặn với lòng mình , không được lãng quên
Công sức , mồ hôi , và cả sự hy sinh
Khắc cốt , ghi tâm , mà giữ gìn độc lập.
Nguồn: Người Sài Gòn
0 comments: